Tứ hoàng tử có chút tính cách của loài công. Có được thứ tốt thích khoe khoang một chút, cho nên việc hắn sở hữu lò luyện đan nhỏ này cũng không phải là bí mật gì, vài người ở đây đều biết.
Bây giờ Cố Tích Cửu lại đưa ra yêu cầu lấy nó làm tiền đặt cược, hắn dù muốn phủ nhận cũng không thể!
Hắn đánh giá Cố Tích Cửu từ trên xuống dưới một cái: "Trong phủ ta quả thật có lò luyện đan, nhưng vấn đề là nàng muốn nó làm gì? Nàng biết luyện dược sao?"
Cổ Tích Tích ở bên cạnh lạnh lùng mở miệng: "Tứ điện hạ nói đùa. Muốn dùng lò luyện đan để luyện dược cần linh lực song hệ mộc và hỏa đồng thời đạt tới tứ giai. Vị Cố tiểu thư này lại chẳng có chút linh lực nào. Cái nàng có chỉ là một cái miệng khéo nói mà thôi."
Khóe môi Cố Tích Cửu khẽ nhếch, vẻ mặt cười như không cười: "Muốn một cái tiền đặt cược mà thôi, có lẽ ta lấy được cái lò luyện đan đó chỉ để đốt chơi thôi? Tứ điện hạ luyến tiếc sao?"
Mắt Dung Sở hiện lên vẻ lạnh lẽo: "Tiểu nha đầu, tiền đặt cược này của nàng không hề nhỏ! Nếu nàng thua thì thế nào?"
Hắn ác ý nhìn Cố Tích Cửu một cái: "Đừng nói cái gì lấy thân báo đáp, hoặc là đánh cược cái mạng này của nàng. Mười cái mạng nhỏ của nàng cũng không quý bằng cái lò luyện đan của bổn vương!"
Cố Tích Cửu nhàn nhạt nói: "Không may, hiện tại dân nữ thân không có vật gì dư thừa, chỉ có cái mạng này mà thôi. Nếu Tứ điện hạ cứ nhất định phải dân nữ lấy thứ có giá trị tương đương ra để đánh cược, thì dân nữ cũng không còn cách nào. Ván cược này không cần đánh nữa."
Dung Sở: "..."
Tiểu nha đầu này là muốn rút lui có trật tự sao? Cố ý đòi một món bảo vật hiếm có để ép hắn phải lùi bước?
Khuôn mặt Cổ Tích Tích lạnh lùng, nha đầu này vũ nhục nàng, nàng cũng sẽ không dễ dàng tha cho nàng!
"Bổn Thánh Nữ đánh cược với ngươi!" Cổ Tích Tích trực tiếp mở miệng, ánh mắt lạnh lùng sắc bén: "Ngươi muốn lò luyện đan đúng không? Lò luyện đan này của Bổn Thánh Nữ có thể làm tiền đặt cược lần này. Nhưng nếu ngươi thua cũng phải trả giá tương ứng! Bổn Thánh Nữ lòng từ thiện, cũng không cần cái mạng này của ngươi, chỉ cần ngươi đáp ứng hai việc là được."
"Hai việc nào?" Cố Tích Cửu thuận miệng hỏi.
"Một, nếu ngươi không thể nói ra một, hai, ba để người khác tin phục, hôn sự giữa ngươi và Thập Nhị điện hạ sẽ chính thức hủy bỏ, nhưng ngươi cũng không thể gả cho người khác, chỉ có thể gả cho hắn làm thiếp hầu, hơn nữa vĩnh viễn không được phù chính! Hai, cái miệng nhỏ này của ngươi thập phần đáng ghét, nếu ngươi thua thì cắt đi cái đầu lưỡi thích nói hươu nói vượn này đi!"
Hai điều kiện này quả thực không hề nhân từ chút nào.
"Cố Tạ Thiên nhíu mày: "Thánh Nữ, con bé vẫn còn là một đứa trẻ, hà tất phải chấp nhặt với nó?"
Giọng điệu Cổ Tích Tích lạnh lẽo: "Thánh Nữ há có thể dễ dàng bị nhục?"
Lại hỏi Cố Tích Cửu: "Ngươi có dám chấp nhận không?"
Cố Tích Cửu khẽ cười: "Có gì mà không dám? Ta chấp nhận! Không biết ngươi lấy lò luyện đan gì làm tiền đặt cược?"
Cổ Tích Tích từ trong túi trữ vật lấy ra một cái lò luyện đan: "Lấy nó làm tiền cược!"
Cổ Tích Tích là đệ tử Thiên Vấn Tông, lò luyện đan nàng sử dụng tự nhiên không tầm thường, vừa lấy ra đã có linh khí bao quanh, một luồng hương dược kỳ dị bay tới.
Cố Tích Cửu lại không mua chuộc, nàng nhìn Dung Sở một cái: "Thì ra Tứ điện hạ luyến tiếc cái lò luyện đan trong phủ, cho nên dùng đồ của vị cô nương này để thay thế."
Khuôn mặt tuấn tú của Dung Sở tối sầm: "Dùng cái lò luyện đan trong phủ của bổn vương! Thánh Nữ không cần thiết tham gia vào tiền đặt cược này."
Hắn giơ tay ra hiệu cho một người hộ vệ thân cận, bảo hắn đi lấy cái lò luyện đan trong phủ của mình.
Cổ Tích Tích khựng lại, nàng kỳ thật có một chút tư tâm, vạn nhất nàng tự mình thua, cho dù mất cái lò luyện đan của mình, còn có thể nhân cơ hội đòi lấy cái của Dung Sở...
Bây giờ Cố Tích Cửu lại rõ ràng phá hỏng kế hoạch của nàng, lại khiến nàng không thể phản bác.