Hương trà lan tỏa khắp nơi, kích thích vị giác. Nàng chuẩn bị hai chiếc ly, trước tiên rót một ly cho Mặc Chiếu, đối với hắn cười thật tươi: “Nếm thử hương vị thế nào?”
Mặc Chiếu mãn nguyện uống một ngụm, khen: “Không tồi!” Mắt Cố Tích Cửu sáng rực lên, tựa hồ được câu khen này của hắn là niềm vui lớn nhất của nàng.
Đế Phất Y cảm thấy chói mắt, dừng lại một chút, ôn tồn mở lời: “Tích Cửu, có thể cho ta cũng uống một ly không? Ta thật khát.” Hắn quả thật rất khát, nơi này nóng như lồng hấp, hắn lại không có linh lực hộ thân, cái nóng khô ở đây gần như muốn bốc hơi hết mọi độ ẩm trong cơ thể hắn, đôi môi vốn hồng nhạt cũng đã nứt nẻ.
Cố Tích Cửu nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt dừng lại ở đôi môi khô nứt của hắn. Ngay sau đó nàng mím môi, rót một ly khác, đưa đến cho hắn.
Mặc Chiếu đôi mắt khẽ động, không ngờ lại không ngăn cản, khoanh tay đứng ở đó, nhìn nàng đi đến trước mặt hắn. Khi Cố Tích Cửu đi đến trước mặt hắn, đôi lông mày nhỏ nhắn bỗng nhiên nhíu lại, nàng lùi lại mấy bước, cau mày nhìn hắn.
Đế Phất Y nhạy bén nhận ra biểu tình bất thường của nàng: “Sao vậy?”
Cố Tích Cửu lại nhìn đôi môi khô nứt của hắn một cái, mím mím môi nhỏ, dường như liều mình, cuối cùng hít thở rồi lại đi đến trước mặt hắn, đưa chén trà sát vào môi hắn: “Uống đi, nhanh lên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play