Cây tỳ bà của nàng kia chỉ là một cây tỳ bà bình thường, căn bản không có cơ quan hay gì cả.
Mà cú đỡ vừa rồi của Long Phạn cũng đã đo được trên người nàng kia chỉ có linh lực khoảng cấp hai, nhiều nhất là biết chút võ mèo vặt, có thể đối phó mấy tên du côn lưu manh, thật sự không đáng lo ngại.
Vì vậy hắn cũng yên tâm, cho nàng kia ở lại.
Hắn kỳ thật cũng là một người thích học đòi văn vẻ, khi ở hiện đại hắn còn thường xuyên nghe dương cầm danh khúc gì đó, nhưng ở thời đại này vẫn luôn say mê nghiên cứu, mà những cấp dưới bên cạnh hắn võ công thì luyện không tồi, nhưng hầu như không ai biết đàn hát. Hắn đã lâu không được nghe nhạc, ngược lại cũng rất nhớ nhung. Hắn liền hỏi nàng kia: "Biết đàn gì?"
Nàng kia khom người nói mấy khúc, đều là những khúc tương đối nổi tiếng ở thời đại này.
Long Phạn liền điểm một khúc.
Nàng kia cúi người ngồi trên một chiếc ghế, nhẹ nhàng gảy từng phím đàn bắt đầu tấu nhạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play