Hắn lại căn cứ vào những manh mối đã biết mà suy đoán, nói không chừng là có thể suy đoán đến trên người nàng!

Dù sao trên thế giới này, người biết loại thuấn di thuật kia không nhiều lắm!

Có lẽ đây chính là điểm đột phá của hắn!

Một cú ngã vừa rồi của hắn, chẳng phải là biến đổi cách để thử xem nàng có thể thuấn di hay không sao?

Chậc, vị Thái Tử gia này có thể căn cứ vào bộ trang bị kia mà hoài nghi đến trên người nàng, nói không chừng Tứ hoàng tử Dung Sở kia cũng sẽ hoài nghi nàng…

Thật đúng là nói Tào Tháo Tào Tháo đến. Cố Tích Cửu vừa mới có ý niệm này, bên ngoài đã có tiếng bẩm báo: “Tứ hoàng tử giá lâm! Thiên Vấn Tông Thánh Nữ giá lâm!”

Cố Tích Cửu: “…”

Thương Khung Ngọc trong đầu Cố Tích Cửu r*n rỉ một tiếng: “Xong rồi, oan gia đối đầu cũng tới cửa!”

Sau một hồi rối rít, Tứ hoàng tử Dung Sở cùng Cổ Tích Tích dưới sự cung nghênh của mọi người trong tướng quân phủ mà bước vào cửa…

Ba vị hoàng tử cùng với Thiên Vấn Tông Thánh Nữ cùng lúc giá lâm tướng quân phủ, Cố Tạ Thiên cảm giác chẳng những vẻ vang, ngay cả cái nhà xí ở một góc cũng đi theo tràn ngập điềm lành!

Yến tiệc tự nhiên lại được chuẩn bị thêm một bàn lớn, đủ loại món ngon sơn hào hải vị.

Hôm nay thật sự rất kỳ lạ, Tứ hoàng tử luôn cao ngạo, nhưng lý do thoái thác của hắn và Thái Tử Dung Già La lại không khác nhau là mấy.

Hắn đến cũng là để tham gia gia yến của tướng quân phủ, các tiểu thư trong phủ không cần câu nệ lễ tiết, cùng ngồi cùng dự yến.

Thậm chí hắn còn đưa ra thêm một lý do so với Dung Già La, nói Thiên Vấn Tông Thánh Nữ y thuật kinh người, nghe nói Lục tiểu thư tướng quân phủ mặt bị đốm đỏ, cố ý đến xem, nói không chừng có thể dùng tay nghề tuyệt diệu làm nàng khôi phục dung nhan xinh đẹp.

Lý do này đưa ra tự nhiên làm Cố Tạ Thiên thập phần cảm động!

Lập tức đầy hy vọng nhìn về phía Cổ Tích Tích.

Cổ Tích Tích một thân bạch y như tuyết, gương mặt xinh đẹp thanh lãnh tuyệt trần vẫn không có biểu cảm. Nàng đánh giá Cố Tích Cửu vài lần từ trên xuống dưới, sau đó vươn tay: “Đưa tay cho ta.” Ngữ khí thập phần ra vẻ bề trên.

Cố Tích Cửu trong lòng cười lạnh, biết vị Thánh Nữ này hẳn là mượn cớ khám bệnh để thử nghiệm tài năng của nàng.

Vì thế, một đôi con ngươi vừa lúc biểu lộ ra vẻ chờ mong, rất bình tĩnh mà đưa cổ tay ra.

Cổ Tích Tích vốn có thói quen sạch sẽ, khi sờ mạch Cố Tích Cửu còn lót một lớp khăn tay trắng như tuyết.

Một lát sau, đáy mắt nàng xẹt qua sự thất vọng, buông tay Cố Tích Cửu ra, nhàn nhạt nói: “Đốm đỏ trên mặt Cố tiểu thư là độc do thai nhi mang theo. Nếu có thể tu luyện đến linh lực bát giai, hoặc có thể dùng phương pháp tẩy cốt đổi tủy để ép thai độc ra. Nhưng Cố tiểu thư trên người không có chút linh lực nào, vậy không thể trị liệu được, xin lỗi!”

Lời phán đoán này vừa nói ra, biểu cảm của mọi người đều khác nhau.

Cố Thiên Tình khẽ thở dài, dường như là tiếc hận cho Cố Tích Cửu, nhưng trong lòng lại hả hê.

Còn các tỷ muội khác, có người thì cười trên nỗi đau của người khác, có người thì thương hại…

Cố Tạ Thiên thì thật sự thất vọng, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, nhịn không được hỏi: “Thật sự không có chút biện pháp nào nữa sao? Nếu sư phụ của cô nương ra tay…”

Giọng điệu Cổ Tích Tích nhàn nhạt lạnh lùng: “Bệnh này của lệnh ái, dù là Đại La thần tiên đến cũng không thể có biện pháp! Hơn nữa, sư phụ ta thân phận thế nào, không phải là tùy tiện một người nào đó không đứng đắn là có thể tìm ông ấy trị liệu…”

Trong giọng nói của nàng tràn đầy sự khinh thường đối với những người có địa vị thấp kém, như thể Cố Tích Cửu chỉ là một con mèo, con chó trên đường, căn bản không đáng để nàng bận tâm.

Sắc mặt Cố Tạ Thiên hơi đổi, vị Thánh Nữ này nói chuyện thật sự không nể nang gì! Làm ông, một vị đại tướng quân cũng có chút khó xử…

Cố Tích Cửu thì bất động thanh sắc, nàng lẳng lặng nhìn Cổ Tích Tích một cái, đột nhiên hỏi một câu: “Ngươi thật là Thiên Vấn Tông Thánh Nữ?”

Câu hỏi này vừa nói ra, quả thực long trời lở đất!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play