Sợi gân thú kia cũng thật quái lạ, quất vào người nàng, không để lại một chút vết thương nào, nhưng lại khiến nàng đau đớn nhất, cái đau xé hồn rút tủy, khiến nàng hận không thể mình chưa từng sinh ra trên đời này.
Diệp Hồng Phong chỉ cảm thấy hồn phách mình sắp bị đánh nát thành mảnh vụn, lắc lư muốn tan biến.
Nàng run rẩy môi muốn nói gì đó, nhưng cơn đau kịch liệt khiến nàng không nói nên lời. Nhìn đôi mắt đen như mực như đêm nhưng lại pha tơ máu của Long Tư Dạ, nàng thực sự sợ hãi!
Cứ như vậy nàng sẽ chết! Sẽ hồn phi phách tán!
Cách đó không xa có một bóng người nhàn nhạt chợt lóe lên, một người trống rỗng xuất hiện. Người này áo bào trắng, mũ choàng trắng, toàn thân trên dưới một màu tuyết trắng, đứng thẳng trên ngọn cây. Hắn cũng không tiến lên, mà là trong miệng dường như lẩm bẩm, phảng phất đang niệm động chú ngữ gì đó.
Thân mình Long Tư Dạ hơi cứng đờ, tốc độ quất người chậm lại.
“Dừng lại đi, ngươi sẽ đánh chết nàng...” Người áo trắng kia mở miệng, giọng nói mang theo một âm điệu kỳ dị, phảng phất là từ trong thung lũng xa xôi truyền ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT