"Đừng gọi ta ca ca! Ta không có đệ đệ như ngươi! Ngươi muốn giết thì ra tay đi, đừng hòng ta tự sát!"
Dung Triệt vẫn cười, nhưng trong mắt lại thoáng hiện vẻ u ám: "Ta biết ngươi sẽ không... Vậy nên, vẫn cứ phải đợi thêm chút nữa." Hắn tùy tay rút ra một cây sáo trúc, từ tốn thổi lên.
Đợi ư? Còn đợi điều gì? Dung Già La tất nhiên sẽ không cho rằng hắn sau khi vạch trần mọi chuyện sẽ bỏ qua mình, nhưng trong xe chỉ có mình và hắn, hắn không ra tay thì ai vào đây mà ra tay?
Dung Già La rất nhanh đã có được đáp án, chỉ nghe bên ngoài Hắc Hồ bỗng nhiên hét lớn một tiếng: "Cổ điêu! Trời ơi, thật nhiều cổ điêu!"
Tiếp đó thùng xe bỗng nhiên rung lắc mạnh, hiển nhiên Hắc Hồ đang ở bên ngoài liều mạng điều khiển xe để tránh né. Dung Già La toàn thân vô lực, bị chấn động này làm cho thân mình chồm tới, va đập vào vách xe, bị quạt xếp của Dung Triệt đè lại...
Cổ điêu là một loại hung cầm, linh lực ngũ giai, có thể xé rách tê giác bằng móng vuốt sắc bén. Xe bay trên đường sợ nhất là đụng phải loại chim này. Chỉ cần đụng phải một con thôi cũng đủ làm người đánh xe phải khốn đốn. Mà hiện tại bọn họ lại đụng phải cả một đàn! Ước chừng có ba bốn mươi con!
Hắc Hồ là ngũ giai linh lực, nếu đụng phải một con cổ điêu, hắn còn có thể ứng phó. Nhưng giờ đây, cùng lúc đụng phải nhiều như vậy, sắc mặt hắn hoàn toàn thay đổi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play