Đế Phất Y nhìn nàng: "Nàng không phải nói nàng không bận tâm thiên trường địa cửu, chỉ để ý đã từng có được? Chỉ cần chân tình yêu nhau qua, cho dù có thể ở bên nhau vui vẻ một ngày cũng là tốt? Vương Bảo Xuyến và Tiết Bình Quý khi còn trẻ hẳn cũng yêu nhau, vậy nàng hẳn cũng vui vẻ qua, hẳn cũng không tiếc nuối, sau này cho dù chia xa mười tám năm, tổng so với hắn chết ở bên ngoài thì mạnh hơn…"
Cố Tích Cửu không hiểu vì sao hắn cứ kéo hai người kia không buông, thế nên cười khẩy: "Ta nói hắn tra cũng không phải nói chia xa mười tám năm tra, mà là hắn rõ ràng có thể về sớm nhưng không trở về, lại còn ở bên ngoài nạp tiểu thiếp…"
"Vậy nếu Tiết Bình Quý không nạp tiểu thiếp nào, trong lòng cũng vẫn luôn chỉ có một Vương Bảo Xuyến, nhưng lại chết ở bên ngoài mà thiên nhân vĩnh cách thì sao?"
"Vậy không tính là tra nam a…" Cố Tích Cửu tiện miệng nói.
"Vậy Vương Bảo Xuyến không đau khổ sao?"
"Đau khổ chứ, khẳng định đau khổ! Nàng nếu biết hắn đã sớm chết có lẽ sẽ tuẫn tình mà chết, trên trời nguyện làm chim liền cánh dưới đất nguyện làm cây liền cành…" Cố Tích Cửu bắt đầu nói bừa.
"Vậy nếu ta đã chết nàng cũng sẽ tuẫn tình sao?" Đôi mắt to của Đế Phất Y nhìn nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT