“Chủ nhân, địa điểm xây trại cứu trợ đã được chọn rồi, chính là ở sâu trong khu rừng mới mua kia, người bình thường sẽ không dễ dàng phát hiện.” Fabian đưa hợp đồng mua bán cho cậu nói.
Nơi này vốn không phải là đất phong của một quý tộc nào, nhưng vẫn có thể mua bán, chẳng qua có chiếm được chỗ đứng hay không thì tùy vào người mua.
“Làm tốt lắm.” Hứa Nguyện nhận hợp đồng xem qua loa nói, “Gần đây tình hình thu nhận thế nào rồi?”
“Những đứa trẻ lang thang không có cha mẹ đều đã được đưa về rồi.” Fabian có chút do dự nói, “Còn những trường hợp khác chúng ta không thể tùy tiện hành động, chỉ có thể cho chút thức ăn và tiền đồng.”
Mặc dù những đứa bé đó trông thật đáng thương, nhưng nếu có cha mẹ mà tùy tiện đưa đi thì sẽ gây rắc rối.
“Gần đây có tu viện nào không?” Hứa Nguyện trong khoảng thời gian này cũng thường ra ngoài, thị trấn nhỏ này không lớn, có thể đi hết dễ dàng, nhưng cậu vẫn chưa thấy kiến trúc nào tương tự tu viện.
“Ở gần thị trấn ạ.” Fabian nói, “Tu viện ở đây ban đầu đã phá sản rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT