“Tôi cũng vậy cảm thấy.” Hứa Nguyện cười nói.
Steven khẽ nhướng mày, dời tầm mắt sang một bên cười: “Moreton nói không sai, cậu quả thật là một gã không khiêm tốn chút nào, được rồi, chúng ta đi ăn cơm đi, đói chết rồi.”
Hứa Nguyện nhìn hướng chàng thanh niên đi trước nói: “Bên kia không phải hướng quán rượu Benson.”
“Không đi chỗ đó, đi với tôi.” Chàng thanh niên vẫn không dừng bước, thân hình thon dài dưới ánh nắng tạo thành một hình cắt vô cùng phóng khoáng và đẹp đẽ.
Hứa Nguyện đi theo, nhìn chàng thanh niên tự nhiên đi qua dòng người, sau đó dừng lại trước một cửa hàng có mái vòm chạm khắc, nơi đây người ra vào tấp nập, chất lượng quần áo so với những người ra vào quán rượu Benson tốt hơn rất nhiều, chỉ là vòng hoa trên hiên cửa cùng mùi rượu khó che giấu bên trong nói cho người qua đường biết đây là một quán rượu kiêm nhà trọ.
Bề ngoài được bố trí tỉ mỉ, bên trong cũng rộng rãi và thoải mái hơn quán rượu Benson nhiều.
“Chào mừng…… Steven!” Người đón khách nhiệt tình là một nữ lang vô cùng xinh đẹp, mặc dù cũng mặc áo choàng dài chấm đất, nhưng chất vải lại tốt hơn Chunik thông thường rất nhiều, trên đó thậm chí còn có hoa văn, nàng ta cười một chút khi nhìn thấy chàng thanh niên, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Hứa Nguyện, sau một tia kinh diễm lướt qua thì đón lại: “Khách nhân tôn quý, ngài cần ở trọ hay ăn cơm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play