"Cảm ơn ngài, cháu không cần."
An Ức buông tay đứng sau lưng Thẩm Nghi, tuy đáp lại rất lễ phép, nhưng trong giọng nói non nớt lại mang theo cảm giác xa cách nhàn nhạt. Nói xong, nàng lại đưa mắt nhìn về bóng lưng của Thẩm Nghi.
Thật giống nhau... Dương Vận Hằng lại càng thêm chắc chắn về suy đoán lúc trước của mình.
Ngay sau đó, ông ta xoay người đi ra ngoài sơn đạo, cho lui tả hữu, rồi vẻ mặt ngưng trọng trấn thủ ở đó.
"..."
An Ức lẳng lặng nhìn chằm chằm Thẩm Nghi. Đối với nàng, chờ đợi là một việc hết sức bình thường.
Thậm chí nàng còn không cảm nhận được thời gian trôi qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT