Tiếng gõ mõ báo hiệu giờ tý vang lên, ngoài phòng trực của nha môn lục bộ còn sáng đèn, ngọn đèn cuối cùng đã tắt.
Vào một đêm đông lạnh giá, Sài Bình xoa tay, ra khỏi nhà lao của Hình Bộ, gặp vài tuần vệ của Tuy Cung bước tới kiểm tra túi ông, hàn huyên: “Thị ngự sử đại nhân làm việc trễ vậy.”
Sài Bình cười nói: “Tam công tử đã trở lại, dặn dò chút việc, phải lo làm cả đêm.”
Ông là thị ngự sử, quan phẩm cao hơn Trình Sưởng, nhưng dù sao Trình Sưởng cũng là tiểu vương gia, ông làm việc cho hắn cũng không quá đáng.
Tuần vệ nói: “Đại nhân đã vất vả.”
Sài Bình gật đầu, nhìn tuần vệ đi xa, lồng hai tay áo đi qua cánh cửa nhỏ trong góc ra khỏi cung.
Đường phố vắng tanh, ngoại trừ một chiếc xe ngựa treo đèn lồng có chữ “Sài” đậu ở đầu hẻm cách đó không xa. Gã sai vặt đứng cạnh xe ngựa thấy Sài Bình, cất tiếng chào: “Đại nhân.” Sau đó hỏi, “Đại nhân, về phủ phải không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT