“Một ngày nào đó, ta nhất định sẽ dẫn nàng đi xem non sông vạn dặm và phong cảnh tươi đẹp.”
Phương Phù Lan nghe vậy, hơi ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt của Lăng Vương.
Một đôi mắt đa tình nhàn nhạt mỉm cười.
Nhớ mang máng, mấy năm trước, hình như hắn cũng nói những lời tương tự.
Nàng không đáp, cụp mắt, yên lặng uống hết thuốc.
Thuốc có tác dụng mạnh, Phương Phù Lan uống xong, trong đầu cảm giác mệt mỏi, Lăng Vương giúp nàng kéo chăn, canh chừng nàng một lúc, thấy nàng đã ngủ say mới nhẹ nhàng ra ngoài.
Mưa lại rơi, kèm theo tiếng sấm mơ hồ, xẹt qua mái hiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT