Ban đêm, trong kinh truyền tin đến, nói rằng Sài Bình sẽ tới vào giờ mão ngày mai.
Lưu phủ doãn thấp thỏm cả đêm, dựa vào gối, mới vừa mơ màng chợp mắt, bên ngoài có người kêu dậy: “Đại nhân, Sài đại nhân sắp tới rồi.”
Lưu phủ doãn vội vàng chạy đến công đường, nghĩ đến Sài Bình hiện giờ quyền cao chức trọng, nhất thời không dám khóc, ngồi nghiêm chỉnh chờ một lúc, sau đó nghe thấy tiếng xe ngựa bên ngoài phủ nha.
Lưu phủ doãn ra chào, cúi người vái lạy: “Hạ quan nghênh đón Sài đại nhân.”
Sau đó liên tục xin lỗi, “Hạ quan bất cẩn, sơ ý làm mất huyết thư mà Lý chủ sự để lại lúc lâm chung, xin đại nhân hãy trị tội.”
Sài Bình cười nói: “Lưu đại nhân đừng tự trách. Vụ án Lý chủ sự treo cổ có liên quan mật thiết đến vụ trộm bản đồ phòng thủ của Binh Bộ, nay huyết thư bị trộm, rất có thể là cùng một kẻ cắp gây ra. Kẻ cắp dám xông vào hoàng cung, nói gì đến phủ nha Dương Châu? Cho dù Lưu đại nhân bủa vây khắp nơi cũng khó phòng ngừa.”
Y có gương mặt nhân hậu, nói chuyện nhỏ nhẹ, trái tim của Lưu phủ doãn đã vọt lên tới cổ họng, sau khi nghe những lời của Sài Bình thì rơi xuống lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play