Lâm Hựu trùm mình trong chăn, trong đầu rối loạn. Ngày hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, đến mức bây giờ xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, cậu mới có thể bình tâm suy nghĩ một chút, tự hỏi bản thân một chút.
Trong phòng rất ấm áp, giường cũng rất mềm, nhưng xung quanh đều xa lạ, khiến Lâm Hựu có chút không thoải mái. Khi ở chỗ Tần Quân Thành, cậu quen dùng bộ chăn ga màu lam, thích chiếc đèn ngủ nhỏ màu cam quýt, thích trong phòng vương vấn hương thơm quen thuộc, độc đáo… Thích nhất chính là giọng nói khàn khàn, nhẹ nhàng của Tần Quân Thành khi nói với cậu: “Ngủ ngon.”
Lại nghĩ đến Tần Quân Thành nữa rồi! Lâm Hựu tức giận trở mình, đã bảo là không nghĩ đến Tần Quân Thành nữa. Cậu hậm hực nghĩ, từ từ rồi sẽ quen, không có Tần Quân Thành thì cậu không sống nổi sao? Vì một người mà cậu chán ghét lại làm bản thân trở nên thất hồn lạc phách như vậy, thật sự không đáng. Lâm Hựu nhắm mắt, ép mình ngủ.
Lâm Hựu trằn trọc một lúc, cuối cùng cũng dần dần thiếp đi.
Nhưng ở một nơi khác trong thành phố, Tần Quân Thành nằm trên giường lại vô cùng bất an. Một cơn gió khẽ lay động rèm cửa, bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng chim hót xa xăm. Tần Quân Thành mơ màng trở mình, rồi bỗng nhiên tỉnh giấc.
“Lâm Hựu!” Tần Quân Thành bật dậy, thở hổn hển hai hơi, nhìn trước mặt tối đen không một bóng người, ngẩn người rất lâu.
… Hắn quên mất, Lâm Hựu bây giờ không ở đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT