Ánh nến mờ mịt, sương mù lượn lờ. Lâm Cửu tựa vào bên bàn, hai tay đỡ lấy khuôn mặt, ánh mắt ôn hòa.
“Lâm công tử.” Thị nữ nối đuôi nhau bước vào, dâng chén vàng, đĩa bạc bày biện trên bàn, cung kính hành lễ với cậu, sau đó mới cúi đầu lui ra.
Lâm Cửu tựa vào bên bàn, nhìn các nàng, khẽ mỉm cười, nói: “Đa tạ.”
Thị nữ đi đầu không biết vì sao mặt chợt đỏ lên, nàng vội cúi đầu, nhanh chóng rời đi.
Lâm Cửu vô tội chớp mắt, ánh nhìn đặt lên những món mỹ vị đủ sắc màu trên bàn, trong lòng dâng lên một trận thỏa mãn.
Tuy nghe nói người tu tiên đều ăn chay thanh tịnh, nhưng Lâm Cửu tuyệt không định sống khổ hạnh như vậy.
Sau lần lừa gạt trước đó, Tần Đình Ca thật sự đồng ý để cậu ở lại Lâm Tiêu Cung, Lâm Cửu liền thoải mái an trú. Vài ngày nay Tần Đình Ca dường như khá bận rộn, không có thời gian để ý đến cậu. Lâm Cửu cũng chẳng khách sáo, ở lại Lâm Tiêu Cung một cách thảnh thơi, thậm chí còn dần quen thuộc với thuộc hạ nơi đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play