Mãi đến khi nằm xuống giường, Tần Duy Bắc vẫn còn như đang mơ, hôn hôn trầm trầm, như chìm trong mộng.
“Anh ngủ bên kia.” Lâm Cửu chỉ tay về phía bên phải, còn mình thì rất ngoan ngoãn nằm xuống bên trái, Thập Nhất “meo” một tiếng, cũng nhảy lên giường, cọ người vào cạnh Lâm Cửu rồi cuộn tròn lại.
Tần Duy Bắc cảm thấy cổ họng mình hơi khô, cả người có phần cứng ngắc. Khi nằm xuống, hắn chỉ cảm thấy toàn thân như đang bốc cháy.
Hắn có hơi không được tự nhiên, còn Lâm Cửu thì lại rất tự nhiên. Cậu chớp chớp mắt, cười nói: “Anh mặc đồ đen thật đẹp, mặc thế nào gì cũng đẹp cả.”
Lâm Cửu chuẩn bị cho Tần Duy Bắc toàn bộ quần áo đều là màu đen, bao gồm cả đồ ngủ. Khi Tần Duy Bắc vừa mở tủ ra, lập tức bị cả một màu đen làm cho kinh ngạc.
Tần Duy Bắc có chút tò mò hỏi: “Em thích màu đen à?”
“Trước kia tôi ghét màu đen, nhưng sau lại thích. Anh rất hợp với màu đen, tôi thích nhìn anh mặc như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play