Ngày hôm sau, Lâm Cửu dậy sớm, vừa mở mắt đã đi tìm mèo.
Thập Nhất vẫn chỉ là một chú mèo con rất nhỏ, thích ngủ, nghe thấy tiếng của Lâm Cửu chỉ hơi cử động móng vuốt một chút rồi tiếp tục cuộn tròn lại ngủ yên tĩnh.
Lâm Cửu bị vẻ dễ thương làm rung động tâm can, ôm mặt ngồi xổm bên cạnh Thập Nhất.
“Ngươi ngủ luôn với nó cho rồi.” Hệ thống không nhịn được mà phun lời châm chọc. Bình thường nếu không có nhiệm vụ thì Lâm Cửu chưa bao giờ dậy sớm như vậy.
Huống hồ điều khó tin nhất là việc đầu tiên sau khi rời giường của Lâm Cửu không phải soi gương, mà là đi xem mèo!
Không thể tưởng tượng nổi, thứ có thể kiềm chế được tật xấu tự luyến của Lâm Cửu lại là... một con mèo.
“Ngươi nói rất đúng! Tối nay ta sẽ ngủ cùng nó luôn! Chỉ là nó nhỏ quá, trông có vẻ không có tinh thần gì cả, ta cũng hơi ngại không dám bế nó…” Vừa nói, Lâm Cửu vừa đứng dậy chuẩn bị sữa dê cho Thập Nhất, vừa rối rắm suy nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play