“Cậu có ý gì đây, lại bày ra chiêu trò gì mới nữa?” Tần Duy Bắc lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Cửu, “Tôi cảnh cáo cậu, đừng có giở trò.”
Ánh mắt Lâm Cửu hiện lên vẻ đau thương, nhưng vẫn kiên trì nói: “Tôi không định làm gì cả, tôi đã quyết định buông tay rồi, đây là nguyện vọng cuối cùng của tôi... Sau này tôi sẽ không bao giờ đến làm phiền anh nữa, Tần Duy Bắc.”
“Cậu nghĩ cậu còn có chút thể diện nào trong mắt tôi à?” Giọng Tần Duy Bắc lạnh băng.
“Là thật mà,” Lâm Cửu có vẻ hơi sốt ruột, cầu xin nhìn Tần Duy Bắc, “Tôi biết anh không muốn gặp tôi, anh chỉ cần cùng tôi làm xong mấy việc này, sau đó tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa, được không? Chỉ là vài việc nhỏ thôi, tôi chỉ muốn giữ lại một chút hồi ức, dù chỉ là một chút thôi cũng được...”
Tần Duy Bắc vốn định mở miệng châm chọc, nhưng nhìn thấy thần sắc của Lâm Cửu, lời châm chọc ấy lại không thể thốt ra.
Có lẽ là vì dáng vẻ hiện tại của Lâm Cửu quá thương tâm, quá yếu ớt – Tần Duy Bắc chưa từng thấy cậu như thế bao giờ.
Trong ấn tượng của Tần Duy Bắc, thiếu niên ấy luôn nhẫn nhịn, trầm mặc. Ngoại trừ lần điên cuồng cố chấp khi nghe nói hắn sẽ rời đi, thì cho dù bị Tần Duy Bắc tàn nhẫn đẩy ngã xuống sườn núi, thiếu niên cũng chỉ lặng lẽ chịu đựng, không hé nửa lời kêu đau, cũng chưa bao giờ làm nũng hay khóc lóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT