Tần Khai Diệu nhìn vào Lâm Cửu trong sân, trong lòng càng lúc càng kinh ngạc.
Hắn vẫn luôn cảm thấy kỹ thuật diễn xuất của Lâm Cửu chỉ là một kiểu, hoặc nói cách khác, từ đầu trong lòng hắn đã cho rằng Lâm Cửu căn bản không có chút kỹ thuật diễn xuất nào, thậm chí chưa từng đặt kỳ vọng gì vào chuyện này ——
Nhưng sự thật lại nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hắn đột nhiên phát hiện ra, có lẽ bản thân đã phạm phải một sai lầm rất lớn.
Ánh nắng buổi chiều rọi xuống khu vực lều trại này, chiếu lên người chàng thanh niên. Mỗi một động tác của cậu đều hoàn toàn nhập vai, mỗi lần quay người ngoái lại nhìn, mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt, đều dường như thật sự trở thành nhân vật “Ứng Cẩm Xuyên” trong diễn xuất.
Tần Khai Diệu đã xem qua kịch bản. Trong khoảnh khắc này, chàng thiếu niên trong sân kia hoàn toàn không còn là Lâm Cửu mà hắn quen biết.
Khi cậu cười, khi cậu ngơ ngác không biết làm sao, khi mới đến thế giới loài người, cái gì cũng không biết, ngây ngốc đuổi theo người khác để hỏi…
Biểu cảm đau thương của cậu khiến tim Tần Khai Diệu cũng thắt lại, cậu vui vẻ, lại khiến Tần Khai Diệu không kiềm được mỉm cười…
“Cắt!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT