Lại nói về Hà Vân Tinh, sau khi rời khỏi nhà Tần Tranh, nàng ta cảm thấy rất bực bội, quở trách những người hầu đi theo mình: “Mấy người các ngươi, cả ngày chỉ biết xúi giục bản tiểu thư, hôm nay hại ta mất mặt như vậy, lát nữa về sẽ biết tay!”
Mấy người kia đều đã sống quá nửa đời người, bụng dạ rất tinh ranh, bình thường đều hùa nhau nịnh nọt vị thiên kim tiểu thư này, bây giờ vừa nghe sẽ bị phạt bèn phủi sạch trách nhiệm. “Đều tại cái tên khốn Hà Tứ đồn bậy bạ, lát về chúng tôi sẽ xé rách miệng của nó.”
Hôm nay Hà Tứ trực ở cửa ra vào Lưỡng Yến Sơn, tin Tần Tranh theo Lâm Chiêu đi đưa cơm là do hắn truyền về trại tây.
Quả nhiên lửa giận của Hà Vân Tinh bị chuyển sang hướng khác. Nàng ta cáu kỉnh nói: “Người bên cạnh nghĩa huynh làm sao ấy. Hôm qua vừa gây ra chuyện như thế, hại cha ta và Lâm đại ca xảy ra hiềm khích, hôm nay lại đến trước mặt ta bịa đặt lung tung.”
Mấy người hầu đưa mắt nhìn nhau, tất cả những lời cần nói đều gửi trong ánh mắt ấy.
Một người phụ nữ có đôi mắt hình tam giác nói: “Đại công tử cũng sợ tiểu thư thiệt thòi thôi. Người cũng thấy bộ dáng hại dân hại nước của cô ta rồi đó, nếu thật sự có gì với đại đương gia thì người không cảm thấy uất ức sao?”
Hà Vân Tinh vừa nghe người của Ngô Khiếu báo cho mình những tin này là vì tốt cho mình thì lửa giận vơi đi nhiều. Nhưng nghĩ đến cảm giác mất mặt khi nãy, nàng ta vẫn rất tức tối. “Được rồi, phu quân của người ta nhìn tao nhã tuấn tú như thế, cũng không phải trọng thương sắp chết như các ngươi nói, cô ta có thể có gì với Lâm đại ca được? Lát về ta phải đưa ít quà sang xin lỗi. Người ta là ân nhân của A Chiêu, ta ba lần bốn lượt làm khó người ta, e là A Chiêu giận ta lắm.”
Người phụ nữ có đôi mắt hình tam giác trố mắt lên, vội vàng nói: “Nữ nhân kia trông có tướng hồng nhan họa thủy, vừa nhìn là biết không phải loại tốt lành gì. Nam nhân nhìn tuấn tú thì có ích gì, phải có bản lĩnh mới được. Tướng công của cô ta sao có thể bì được với đại đương gia. Tiểu thư nói cô ta không có ý gì với đại đương gia, vậy cô ta sốt sắng đi đưa cơm cho ngài ấy làm gì?”
Hà Vân Tinh ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng nghĩ ra một ý tưởng theo nàng ta là rất hay. “Vậy từ mai ta sẽ đi đưa cơm cho Lâm đại ca, như vậy cô ta sẽ không có cơ hội ân cần trước mặt huynh ấy nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play