Trận tử chiến nơi Tử Kinh Quan, số tướng sĩ Đại Sở tử trận quá nhiều, có người thậm chí không còn nguyên xác, căn bản chẳng thể nhận ra là ai, chỉ có thể thông qua đối chiếu danh sách những người còn sống trong số quân mới xác định được danh tính các tướng sĩ đã hy sinh.
Tần Tranh dẫn người chỉnh lý suốt mấy ngày trời, mới gom lại được một xấp số dày cộm. Trên từng trang giấy, mỗi một cái tên viết bằng bút mực, đều từng là một sinh mệnh đầy sức sống.
Nàng căn cứ theo hộ tịch mà phân loại ghi chép từng người, sai người đem danh sách cùng ngân lượng tuất phí gửi đến quan phủ các địa phương, lại cho người từ bên nàng giám sát, buộc quan phủ phải tận tay đem ngân lượng ấy giao tới thân nhân của những người đã bỏ mình nơi sa trường.
Những thi thể chiến sĩ ấy không thể đưa về quê nhà được nữa. Sở Thừa Tắc hạ lệnh, gom toàn bộ thi thể chôn cất tại gò núi ngoài Tử Kinh Quan. Bách tính nơi ấy đều gọi nơi đó là Anh Hùng Trủng, thường có người dân trong quan lên núi dâng hương tế bái.
Thi thoảng, cũng có những người từ xa ngàn dặm tìm về: là lão nhân đầu bạc đến tìm đứa con tử trận sa trường; là quả phụ đến thăm phu quân; cũng có thiếu niên đến khấn vái người cha đã xuất chinh khi bản thân còn chưa trưởng thành.
Binh sĩ bình thường tử trận, không được quyền “mã cách quấn thi hoàn hương” (gói xác về cố hương bằng da ngựa), nhưng tất cả đều yên nghỉ nơi đây. Nếu thân nhân còn sống tìm đến, vẫn có thể dâng nén hương, đốt vài đồng tiền giấy.
Còn những người chẳng còn ai ghi nhớ, vào tiết lễ hàng năm cũng có dân chúng mang hương đèn vật cúng đến tế lễ các liệt sĩ giữ quan. Được an nghỉ nơi núi xanh mộ lớn như vậy, cũng không tính là quá cô quạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play