Lâm Diêu cùng đoàn người không dám dừng lại dù chỉ một khắc. Trước khi rời khỏi đại trướng tiến vào đại mạc, còn mấy tầng phong tỏa phải vượt qua.
May thay, bọn họ đến trước khi quân Khả Đan đuổi kịp, quân Bắc Nhung trấn giữ tại các tuyến phong tỏa còn chưa nhận được mệnh lệnh. Hơn nữa, có Đề Nha đi cùng, sinh mạng nàng nằm trong tay nhóm người này, binh lính không dám chống đối, đành phối hợp, hạ lệnh cho quân giữ cửa thả người.
Vượt qua được mấy tầng phong tỏa, bọn họ tiến vào đại mạc, nhưng lại suýt lạc phương hướng trong mênh mông tuyết trắng. Trời đêm đen đặc, gió bắc rít gào, không một ngôi sao trên trời, cực khó nhận biết phương hướng.
May thay có một nữ binh từng trà trộn trong đoàn thương nhân Hồ, từng nghe họ nói về cách định hướng giữa đại mạc: “Ta từng nghe các thương nhân Hồ bảo, trong đại mạc nếu không thấy mặt trời hay sao trời, thì hãy quan sát hướng tuyết tích – vùng này quanh năm gió tây bắc, sườn tuyết hướng gió là tây bắc, sườn khuất gió là đông nam."
Sườn tuyết hướng gió thường thoai thoải, sườn khuất gió lại dốc đứng.
Xác định được phương hướng, cả đoàn tiếp tục hành trình đêm giữa sa mạc.
Trong đoàn, cả Lâm Diêu và Vương Bưu đều mang thương tích, nữ binh tên Thạch Quỳ cũng bị thương không nhẹ. Lại phải lội tuyết trong đêm tối, địa hình không quen thuộc, dù cố gắng đi suốt đêm dưới gió tuyết, đến sáng hôm sau mới nghe thấy tiếng chim ưng xé gió trên cao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT