Trong trướng, các tướng lĩnh lớn nhỏ đều vây quanh sa bàn, không ai để ý đến việc Lâm Chiêu theo Tằng Đạo Khê bước vào đại trướng.
Trong trướng đặt mấy chiếc lò sưởi, Lâm Chiêu chỉ cảm thấy một luồng ấm áp phả vào mặt, tay chân vốn đã tê cứng vì lạnh cũng dịu lại phần nào.
Nàng vừa nhìn đã trông thấy Lâm Diêu, có điều Lâm Diêu là cận thần thân tín của Sở Thừa Tắc, vị trí đứng gần Sở Thừa Tắc nhất. Lâm Chiêu lo quá thu hút sự chú ý, nên không dám bước tới, chỉ tự tìm một góc đứng yên.
Tướng lĩnh bên phía Liên Khâm Hầu đang chỉ trỏ trước sa bàn:
“... Mấy trận công thành gần đây đều như thế này. Vất vả lắm mới đỡ được một đợt tấn công dữ dội của bọn Bắc Nhung, tưởng chừng như bọn chúng sắp lui quân, ai ngờ lại quay đầu giết ngược trở lại. Nhiều lần như vậy, binh lính trên tường thành ai nấy đều kiệt sức.”
Lâm Diêu kể từ khi đến Bắc Đình đã từng giao thủ một lần với Bắc Nhung. Khi đó, phía Bắc Nhung cũng giả vờ lui binh. Nếu không nhờ Liên Khâm Hầu sớm căn dặn rằng dù có thấy đối phương lui quân cũng tuyệt đối không được lơi lỏng cảnh giác, suýt chút nữa hắn đã trúng kế gian của bọn Bắc Nhung.
Lâm Diêu nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT