Thế tử Hoài Dương Vương cũng muốn giành lấy chiến công, lập tức xin lệnh phụ vương: “Phụ vương, xin cho nhi thần xuất binh giết sạch quân Sở, không chừa một mống!"
Từ Châu bị công phá nhiều ngày vẫn chưa hạ được, bản doanh của mình lại bị kẻ khác chiếm mất, trong lòng Hoài Dương Vương cũng ngột ngạt vô cùng, khẩn thiết muốn đánh một trận thắng để nâng cao sĩ khí, bèn lập tức đáp ứng: “Con ta hãy lấy đầu tướng Sở về cho ta!"
Thế tử Hoài Dương Vương lĩnh một vạn tinh binh, vòng ra sau đội ngũ lưu dân kia để đánh úp.
Tên đầu lĩnh lưu dân thấy đối phương chẳng những không lui mà còn tiến tới, trong lòng lập tức cảnh giác, lớn tiếng quát: “Chúng ta đều là dân chạy nạn từ huyện Thanh Khê, mang theo ôn dịch trong người, ai không sợ chết thì cứ qua đây!"
Thế tử Hoài Dương Vương chỉ cho rằng bọn họ là một toán quân Sở quy mô nhỏ cải trang làm lưu dân, lời nói kia chẳng qua là làm bộ làm tịch.
Trước đó Thái tử Sở cũng từng dùng mánh này, đã hạ được mấy tòa thành, hôm nay nếu còn bị những lời lẽ ấy dọa lui, chỉ e thiên hạ sẽ chê cười.
Thế tử Hoài Dương Vương tay cầm trường thương, thúc ngựa xông tới: “Lũ giặc Sở vô liêm sỉ, nạp mạng đây!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play