Tần Tranh cứ thể ở lại đại doanh Từ Châu.
Bản khế ước mà Sở Thừa Tắc nhắc đến, nàng vẫn chưa được xem qua. Hỏi kỹ hắn đã viết những gì, hắn lại không chịu nói, nàng cũng đành thôi.
Quân y dặn phải để Sở Thừa Tắc tĩnh dưỡng, ngoài việc chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của hắn, những tấu chương trình lên cho hắn, Tần Tranh cũng giúp xử lý phần lớn công vụ thường nhật. Những việc trọng yếu liên quan đến cơ mật quân sự mới để Sở Thừa Tắc đích thân xem xét.
Thỉnh thoảng gặp việc không nắm rõ tình hình cơ bản của Từ Châu, Tần Tranh sẽ trực tiếp hỏi hắn.
Hôm nay, khi xem đến một bản tấu bàn về việc thu thuế ở Từ Châu để bổ sung ngân khố, nàng nhíu chặt mày:
“Từ Châu đất rộng người đông, sao ruộng thuế lại không bằng Thanh Châu? Trong thành nhiều phường thị như thế, thuế thương cũng thấp đến vậy?" Nàng nhìn về phía Sở Thừa Tắc: “Quan phủ thu vào ngoài muối, sắt, trà thì chỉ còn thuế má. Cứ thế này, ngân khố Từ Châu sợ rằng không đủ để duy trì quân nhu."
Điển thuế là khoản thu từ đất đai, dùng để nuôi quân và trữ lương cứu tế thiên tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT