Lục Mặc cứng đờ nhìn Trùng Hoàng: “Tôi không hiểu ý của ngài.”
Một trong những nguyên tắc sinh tồn của Lục Mặc là: Khi bạn nhận thấy tình thế dần trở nên bất lợi, hãy giả vờ ngu ngốc, giả vờ ngu ngốc là xong việc.
Chỉ cần bạn đủ kiên quyết, chỉ cần bạn kiên trì phủ nhận tất cả, đối phương cũng sẽ bị bạn ảnh hưởng, nghi ngờ nhận thức của chính mình.
Đây chính là sức mạnh của ngôn ngữ.
Lục Mặc nho nhã nói: “Cảm ơn tôi vì tất cả những gì đã làm cho Trùng tộc ư? Tôi nghĩ có lẽ ngài đã hiểu lầm gì đó.”
"Tôi từ khi sinh ra đến giờ, chưa bao giờ suy xét cảm nhận của người khác. Tất cả những gì tôi làm, cũng chỉ để mưu lợi cho bản thân. Nếu có ai dám ngăn cản tôi..." Lục Mặc nheo mắt, giọng điệu nguy hiểm, “Thì tôi nhất định phải cho hắn biết, cái gì gọi là hối hận không kịp.”
“Nếu ông trời có mắt, nếu Trùng Thần không ngủ gật, nếu trên đời này thực sự có nhân quả báo ứng, hành động của tôi cũng đủ để tôi xuống địa ngục, trầm luân đến tầng chót nhất, vĩnh viễn không được xoay mình. Chỉ tiếc...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT