Trên những con phố rộng lớn, du khách như nêm, khách điếm san sát, ngoài ra còn đủ loại quán trà, tửu lâu, tiệm vải, thư họa. Các kiệu phu khuân vác đi ngang qua cầu sông Biện, mỗi khi gặp hài đồng đều sẽ dừng lại nhiệt tình rao hàng; những tiểu thương đẩy những chiếc xe con bày đầy trái cây tươi và nước thuốc bổ đến dừng ở dưới bóng cây liễu, chờ đợi khách nhân đi qua mua một phần để giải khát.
Ánh nắng ban mai rọi xuống mặt nước sông Biện, phản chiếu lên những chiếc thuyền lớn nhỏ, báo hiệu sự bắt đầu của một hành trình ngày mới từ Nam ra Bắc.
Bách Lý Ngôn Ngọc mặc một thân bạch y đứng trên cầu, thích thú nhìn phong cảnh tuyệt đẹp bên bờ sông.
Đây chính là thành Đông Kinh! Quả thực hưng thịnh phồn hoa!
Một lúc sau, nam nhân râu quai nón bên cạnh hắn ta cất tiếng hỏi: "Vương tử, chúng ta đã đi suốt một đêm, ngài có muốn tìm khách điếm nghỉ tạm không?" 
Bách Lý Ngôn Ngọc gấp lại quạt: "Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng gọi vương tử, cứ giống như người Trung Nguyên đi, gọi công tử là được." 
"Vâng." Nam nhân râu quai nón lại hỏi: "Vậy chúng ta có tìm khách điếm nghỉ ngơi không?" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play