Tiếp theo, nàng nói những phân tích và suy đoán lúc trước của mình cho Lục An Tuần nghe, sau đó lại nói việc mình đã trải qua lúc nhảy xuống vách đá một lượt, cuối cùng an ủi nói: "Ta biết bơi, hơn nữa trong tay còn ôm một cây gỗ, hơn nữa dưới vách đá là bến cảng bình yên, chỉ cần có thể chống đỡ qua nửa ngày là ta sẽ có cơ hội sống sót."
Phần lớn bách tính ở huyện Tân Dương sống bằng nghề đánh cá, các ngư dân thường xuyên tránh gió ở đó, trong vòng một ngày sẽ có ít nhất vài chiếc thuyền đi qua.
Dĩ nhiên, may mắn nhất chính là vách đá không tính là cao, nếu không nhảy từ nơi quá cao xuống chắc chắn sẽ không có kết quả như thế này.
Lục An Tuần nghe xong, khẽ thở phào một hơi. Nhưng mặt vẫn nhăn nhó nói: "Sau này đừng như vậy nữa."
Hôm nay, hắn gần như là bị dọa tới mức mất cả hồn, đi đường thôi mà chân cũng mềm nhũn.
"Bất cứ lúc nào ta cũng không muốn lấy mạng của muội ra mạo hiểm." Hắn nói: "Nếu như... Nếu như thật sự bị Cao Nguyên Thịnh bắt, muội không phải sợ. Ở trong mắt ta, không có thứ gì quan trọng hơn tính mạng của muội. Nếu như muội bị bắt nạt ta sẽ đòi lại gấp mười lần, gấp trăm lần thay cho muội, nhưng đừng có lấy mạng ra cược nữa."
Hắn nói lời này còn mang theo sự sợ hãi và dè dặt, suýt chút nữa lại khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT