Trở lại phòng, Tô Oản nói thầm, lần đón lễ Thất Tịch và sinh thần này thật đúng là mất hứng.
Nàng ngồi xuống uống trà một lúc, không bao lâu sau thì Vân Linh trở lại.
Vân Linh vẫn nói: "Đôi chủ tớ này thật đúng là kỳ lạ, vừa là ra cửa tìm người thân, ta hỏi tìm người thân gì, lại không chịu nói, cũng không chịu để cho chúng ta hỗ trợ."
Tô Oản cười hai tiếng trong lòng, tất nhiên là không chịu để cho chúng ta hỗ trợ rồi. Trước tiên không nói tới có thân thích hay không, chỉ nói tới việc tìm thấy người thân nhanh như vậy há chẳng phải là nên nhanh chóng rời đi à?
Vân Linh nói tiếp: "Cô nương họ Khương kia nói năng giỏi, có lẽ là tiểu thư của đại hộ nhân gia. Nhưng nghe tỳ nữ kia nói phụ mẫu của Khương cô nương mất sớm, hai người ở nhờ tại nhà của thúc bá, nhà của thúc bá gặp nạn mới tới Tân Dương. Nếu như tiểu thư ở nhờ, nuôi ra một người tài tình và phong thái như thế này thì không phải người bình thường đâu.”
Ngươi xem, đến cả Vân Linh cũng nhìn ra được có gì đó không đúng. Lục An Tuần chính là một tên mù, nội tâm Tô Oản lại cười lên.
Sau một lát, Vân Linh hỏi: "Cô nương, hôm nay người ra ngoài chơi cùng Lục cô gia có vui không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT