Khi Hoàng thượng đang mềm lòng, Tiết Kiều trong ngục lại đứng ra chỉ đích danh Thái tử, nói rằng mình không hề cấu kết với Gia Luật Hoằng, mà tất cả đều là do Thái tử chỉ đạo. Để chứng minh lời mình không sai, Tiết Kiều còn giữ lại bằng chứng từ lúc đó.
Nghe thấy Tiết Kiều còn giữ bằng chứng, Thái tử tức khắc mặt mày tối sầm, phun máu mà ngất xỉu.
Thường phi đến Đông cung thăm hỏi, tối hôm đó bèn chạy đến khóc lóc trước mặt Hoàng thượng, nói rằng Hoàng thượng đã bị người ta che mắt. Thái tử có tính cách thế nào, chẳng lẽ Hoàng thượng không rõ? Thái tử hiếu thảo, năm ngoái để chúc thọ Hoàng thượng, hắn ta đã đích thân xuống sông bắt rùa phúc đến mức bị thương ở tay.
“Thái tử là người mà Hoàng thượng chứng kiến trưởng thành, dù có nghịch ngợm một chút nhưng tuyệt đối không phải người xấu. Hoàng thượng nghe lời gièm pha, chẳng lẽ thật sự muốn ép chết hắn sao?”
Bà ta còn chỉ trích Tương vương: “Khi Tương vương ở đất phong, triều đình yên bình. Nhưng từ khi Tương vương hồi kinh, mâu thuẫn liên tiếp xảy ra, và thân thể của Thái tử cũng ngày một yếu đi. Trong chuyện này, chẳng lẽ Hoàng thượng không nghĩ đến việc điều tra sao?”
Hoàng thượng vốn tính đa nghi, mọi việc thật giả lẫn lộn, càng khiến ông ấy khó xử.
Chuyện cứ thế giằng co, trong triều đình sóng ngầm cuộn trào nhưng bên ngoài lại tĩnh lặng một cách kỳ lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play