Thương đội Tô gia tạm nghỉ nửa đêm không dám dừng lâu, khi trời tờ mờ sáng, thu dọn đồ đạc rồi tiếp tục lên đường.
Trên đoạn đường này, vì để che đậy hành tung, thương đội chủ yếu đi đường núi. Bởi thế, con đường nhất định rất gian nan, tới ngay cả Tô Nhàn thường xuyên đi lại bên ngoài cũng thấy hơi quá sức.
Buổi trưa, đoàn người dừng lại bên một cái hồ trong khe núi, bọn sai vặt trong thương đội bắt đầu bắc nồi nấu cơm.
Dọc đường mọi người ăn uống rất đơn giản, cái gì mau chín thì nấu cái đó, cái gì ăn mau no thì nấu cái đó. Phía sau xe ngựa của thương đội có mấy xe bánh bột mì cùng khoai lang. Bắc nồi lên, đun sôi nước, sau đó cho bánh bột mì cùng khoai lang cắt miếng cho vào nồi đun cùng nhau. Nấu xong xuôi, mỗi người được chia một bát coi như bữa trưa hôm nay.
Tô Nhàn cùng Tô Linh cũng được chia một bát. Hai năm nay Tô Nhàn đã quen với chuyện này nhưng Tô Linh thì khác, ăn được hai miếng thì dừng.
“Tam muội.” Thấy vậy, Tô Nhàn hỏi: “Muội còn chịu được chứ?”
Tô Linh chưa bao giờ ăn thứ gì có vị dở như này, ngoài dầu cùng muối gần như không có chút gia vị nào. Hơn nữa bánh bột mì bị đun thành cháo, lại thêm mấy miếng khoai lang đun nhừ, nhìn vào thực sự không muốn ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT