Tô Oản mất gần nửa tháng để giảm giá lương thực ở Yến Sơn phủ xuống còn hai thành, số tiền mà trước đây mua được một thạch lương thực giờ có thể mua được năm thạch, chỉ vỏn vẹn trong hai ngày, toàn bộ lương thực ở Yến Sơn phủ đã được bán sạch.
Khi mọi người nhận ra thì đã quá muộn.
Quan phủ đã mua hết lương thực, bây giờ cả Yến Sơn phủ chỉ còn quan phủ và dân chúng có lương thực, riêng các địa chủ và thương nhân thì không còn gì.
Chuyện này dù nói thế nào cũng rất tức tối, nhưng có tức cũng không biết kêu ai, vì mọi việc đều là tự nguyện. Không ai ép buộc bọn họ phải giảm giá, cũng không ai bắt bọn họ đến Yến Sơn phủ bán lương thực, không có lý lẽ nào để cãi lại với quan phủ.
“Chuyện gì thế này!”
Các thương nhân buôn bán lương thực nhìn nhau, ai nấy đều lớn tiếng mắng mỏ quan chức triều đình, đặc biệt là Lục An Tuần, là một kẻ quá gian xảo!
“Vẫn là do chúng ta sơ suất!” Có người nói: “Lẽ ra chúng ta phải nghĩ tới việc đến Yến Sơn phủ sẽ chẳng có gì tốt lành, đó là người đã làm giàu cho huyện Tân Dương, nơi nghèo nhất cả nước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play