“Nguyện giả thượng câu.*” Tô Oản nói: “Nếu ông ta không tham lam thì cũng chẳng có chuyện tích trữ lương thực dẫn đến mất giá.”
*Nguyện giả thượng câu: “姜太公钓鱼,愿者上钩” (Khương Thái Công điếu ngư, nguyện giả thượng câu): Ý nói người mà nguyện ý thì sẽ tự mình tới cửa.
“Hiện tại, cứ để bọn họ lo lắng một chút rồi mới hành động sau.” Nàng vừa nói vừa loay hoay chỉnh lại món ăn trên vỉ nướng.
Sau những ngày bận rộn, giờ đây nàng định nghỉ ngơi để tự thưởng cho mình một bữa ăn ngon, cũng như để sự việc từ từ lắng xuống.
“Tỷ không lo cho đám thương nhân buôn bán lương thực đó” Tô Nhàn nói: “Lương thực trong tay họ chẳng phải đều mua rẻ từ các hương thân sao? Việc các hương thân chiếm đoạt ruộng đất của dân là chuyện thường thấy, nay triều đình đang đánh giặc, để họ góp chút sức cũng là điều đương nhiên.”
Tô Oản đưa một xiên thịt nướng đã chín tới trước rồi nói:”Cái này chín rồi, tỷ tỷ nếm thử đi.”
Tô Nhàn nhận lấy, vừa định ăn thì cảm giác được điều gì đó, nàng ấy quay đầu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play