Trên bàn thắp một ngọn nến, ánh sáng mỏng mảnh chiếu lên hai người. Lục An Tuần vùi đầu trên gối Tô Oản, tấm lưng cong lên, xương cột sống gầy gò nhô lên dưới lớp quan bào.
Ánh mặt Tô Oản tĩnh lặng, chậm rãi vuốt đầu hắn.
Mặc hắn trút tiếng khóc nỉ non.
Đây là lần thứ hai nàng nhìn thấy Lục An Tuần khóc. Lần đầu là ở huyện Tân Dương, khi ấy nàng bị Cao tứ gia bắt đi, buộc phải nhảy xuống biển. Tới lúc Lục An Tuần tìm được nàng, hắn ôm nàng khóc rất lâu.
Lần này… Tô Oản chưa rõ tình hình ở thôn Ngưu Cương nhưng nghĩ tới thôi cũng rõ ràng, vì thóc vì gạo mà có người chết là chuyện thảm thiết cỡ nào.
Lục An Tuần tự trách, vì đây là chính lệnh của hắn.
Lục An Tuần khó chịu, vì hắn không thể bãi bỏ chính lệnh này được. Bây giờ các tướng sĩ đang ở trên chiến trường, nếu hắn không trưng thu lương thực, người chết sẽ là hàng ngàn hàng vạn tướng sĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT