Sau khi nhận thánh chỉ, Lục An Tuần và Tô Oản lặng lẽ ngồi đối diện nhau trong sảnh.
Một lúc lâu sau, Lục An Tuần hỏi: “Nàng không vui sao?”
Tô Oản buồn bã nói: “Thiếp khó mà vui nổi, mặc dù chàng lại thăng quan rồi, nhưng mỗi lần thăng chức triều đình lại phái chàng đi làm nhiệm vụ khó khăn. Chuyện ở huyện Tân Dương thì không nói, lần này ở Phúc Châu thì suýt mất mạng, tiếp theo không biết sẽ có thứ gì chờ đợi chàng nữa.”
Trái tim Lục An Tuần mềm nhũn, an ủi: “Không cần lo lắng, chỉ là lương quan mà thôi.”
“Lục An Tuần, chàng nghĩ thiếp ngốc à?” Tô Oản nói: “Lương quan của hai mươi vạn cấm quân, ăn, mặc, ở, đi lại đều do chàng phụ trách, đó là hai mươi vạn người đấy, còn chưa hết nữa. Trừ hai mươi vạn trên chiến trường ra, đằng sau còn có vận chuyển lương thực, nhóm lửa, đút ngựa ăn, có cái nào không cần phải điều phối chứ.”
Lục An Tuần nhướng mày: “Ồ? Nàng hiểu biết không ít nhỉ.”
Tô Oản trợn mắt nhìn hắn: “Nói dễ nghe thì là tam phẩm trọng thần Chuyển vận sứ, nói khó nghe thì chính là lão mẫu tử phụ trách việc ăn uống đi vệ sinh của mấy chục vạn người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT