Chuyển ngữ bởi Bạch Liên Hoa.
Tối đó, bác sĩ Trần lén lút lẻn vào phòng bệnh của tôi. Sở dĩ nói là "lén lút", bởi vì cả người anh trông cứ thập thò, chẳng có chút nào là vẻ đường hoàng, chính trực như khi đi kiểm tra phòng bệnh thường ngày.
Anh ngồi xuống mép giường, đối diện với tôi đang ngây người nhìn anh, rồi hỏi sao giờ này tôi còn chưa ngủ.
"Em đang đợi anh mà." Tôi đáp.
Anh trông có vẻ ngạc nhiên: “Em biết anh sẽ đến à?”
Tôi lắc đầu: “Không biết ạ. Anh đến thì coi như em đợi được rồi, còn anh không đến thì em ngủ thôi.”
Anh lại bày ra vẻ mặt cạn lời. Dường như tám mươi phần trăm thời gian đối diện với tôi, anh đều dùng đúng một biểu cảm này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play