Sắc mặt Cố Lộng Huyền khẽ thay đổi.
Giờ phút này, khi nhìn Hứa Sở Sở, hắn đã không còn cảm giác như trước kia nữa. Và tương tự, ánh mắt của Hứa Sở Sở cũng chẳng còn vương chút lưu luyến nào như ngày trước.
“Dạo gần đây, em vẫn luôn nghĩ về chuyện của Tiểu Nặc,” Hứa Sở Sở tiếp tục nói.
Từ hôm cô phản bác lại giọng nói kia, nó liền không xuất hiện nữa. Trước kia, hễ có chuyện gì liên quan đến Hứa Nặc, giọng nói đó lại sẽ thốt ra những lời cay độc. Lần này đột nhiên im lặng quá lâu khiến Hứa Sở Sở không khỏi suy nghĩ lại về những chuyện xoay quanh Hứa Nặc.
Và càng nghĩ, cô lại càng nhận ra nhiều điểm bất thường.
Hứa Nặc hồi học cấp hai đã rời khỏi nhà họ Hứa, sống một mình.
Một học sinh cấp hai không có cha mẹ thân thích bên cạnh, tự mình dọn ra ngoài ở — nghĩ kỹ lại, Hứa Sở Sở cảm thấy lạnh cả sống lưng. Hồi đó, tại sao cô lại đồng ý để Hứa Nặc ra ngoài sống riêng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT