Tiêu Tịnh Trần: ?
Lau giọt nước mắt lấp lánh nơi khóe mắt, Hứa Nặc xoa đầu cậu bé mũm mĩm đang rũ rượi.
“Rất hiếm có người có thể vừa có thật nhiều tiền, lại vừa có thật nhiều tình thương.”
“Nếu để cậu có được cha mẹ yêu thương mình, nhưng lại không có ông quản gia, cũng không có bánh kem ăn, ngày ngày phải tranh giành một ly trà sữa với người ta như Tôn Mộng Trạch — cậu có muốn không?”
Tiêu Tịnh Trần chưa từng sống trong cảnh khổ, nên Hứa Nặc phải dùng bánh kem và Tôn Mộng Trạch làm phép so sánh để cậu dễ hiểu hơn.
Nhóc mập tưởng tượng một chút, lập tức lộ ra vẻ mặt như bị sét đánh ngang tai.
Có lần cậu từng nghe Tôn Mộng Trạch định trộm tiền của cô chủ nhiệm để mua máy chơi game, mà mẫu máy cậu ta định mua lại chính là loại mà Tiêu Tịnh Trần lúc năm tuổi đã chê cười không thèm ngó ngàng tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play