Có thư ký nhà họ Tiêu ở đây, cho dù đối phương là gia đình quyền quý cỡ nào cũng chẳng có tác dụng gì.
Họ đành uất ức xin lỗi Hứa Nặc và Tiêu Tịnh Trần, nhưng điều đó vẫn không thể thay đổi sự thật — con họ vẫn bị buộc phải chuyển trường.
Tiêu Tịnh Trần ngồi cạnh Hứa Nặc, tâm trạng uể oải, vẫn chưa hoàn hồn.
“Tôn Mộng Trạch sao lại có thể nói mẹ mình như vậy chứ…”
“Nó mà không đi học nữa, thì sau này làm sao vào đại học?”
Nghĩ đến người mẹ ít khi về nhà, đến tuổi con trai mình bao nhiêu cũng không biết, cậu lại càng thấy buồn.
“Đợi đến lúc nó nhuộm tóc vàng, ra ngoài chơi trò ‘cạnh tranh uống trà sữa’ với người ta thì sẽ ngoan thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play