Theo phản xạ, cô đưa tay xoa đầu Hứa Du, ôm cậu quay người lại rồi tiện tay đóng cửa, giọng mang theo chút kinh ngạc: “Không phải mai mới về sao?”
Hứa Du ôm lấy cô, giọng nghe rõ ràng đầy ủ rũ: “Em tự bắt tàu cao tốc về rồi.”
Nhận ra cảm xúc của cậu có vấn đề, Hứa Nặc vòng tay ôm lấy thiếu niên cao gần bằng mình, vỗ nhẹ lên lưng cậu: “Đi rửa mặt nghỉ ngơi chút đi, đói không?”
Buông Hứa Nặc ra, Hứa Du cụp mắt, nhẹ giọng nói: “Đói.”
Cô lấy mấy gói đồ ăn vặt nhét vào lòng cậu: “Ăn tạm trước nhé, đừng ăn nhiều quá, chị nấu cho em bát mì rồi gọi điện báo với giáo viên em một tiếng.”
Không hỏi ngay chuyện gì đã xảy ra, Hứa Nặc bình tĩnh sắp xếp mọi việc một cách gọn gàng.
Nhìn gương mặt điềm tĩnh của Hứa Nặc, cảm xúc bực bội trong lòng Hứa Du bỗng chốc lắng xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT