“Thiếu gia! Cậu đi đâu đấy!!?”
Bà dì vẫn còn đang lải nhải, quay đầu lại thì thấy Cố Lộng Huyền – người nãy giờ còn yên lặng ngồi trong góc – bỗng nhiên lao ra ngoài.
“Chị ấy mấy ngày nay vẫn luôn làm bảo mẫu sao?”
Nhìn thiếu niên thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại chạy tới trước mặt mình, đạo diễn hơi kinh ngạc.
“Tôi còn tưởng cậu đến nhanh như vậy là để hỏi chuyện vai diễn.”
Vừa nãy trong điện thoại, đạo diễn đã kể lại hết: từ việc để giành được vai diễn này, Hứa Nặc bất chấp nguy hiểm cản xe giữa đường, rồi không chút do dự đồng ý điều kiện của ông ta, cả giao dịch giữa hai người và tất cả những gì cô đã làm.
“Nói là làm bảo mẫu thì cũng đúng, chỉ là đối tượng được chăm sóc hơi đặc biệt một chút. Quản lý của cậu đúng là bản lĩnh thật, tôi không ngờ cô ấy có thể kiên trì suốt ba ngày.”
Vừa nói, đạo diễn vừa mải miết lảm nhảm, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt Cố Lộng Huyền đang ngày càng u ám.
Người làm bảo mẫu giỏi có rất nhiều, vì sao lại phải chọn một quản lý nghệ sĩ không hề có kinh nghiệm trong nghề?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT