Không phải đồ ăn…
Đôi mắt cậu sưng tấy nghiêm trọng, nhìn mọi thứ đều không rõ ràng, chỉ có thể chậm rãi sờ soạng bằng tay, rồi đưa lên trước mặt nhìn kỹ. Hình dạng rất kỳ lạ, trước giờ chưa từng thấy qua.
Cậu cẩn thận lần mò, cảm giác bề mặt không hề trơn nhẵn, trên đó còn có rất nhiều vết nứt, có thể thấy bao năm qua đeo trên tay chủ nhân, món đồ này cũng không được bình yên, bị tổn hại khá nặng.
Từ trong bếp, Hứa Nặc len lén thò đầu ra, vừa vặn thấy cảnh cậu đang mân mê chơi với miếng ngọc ấy.
【Chắc là sẽ không bị làm hỏng đâu nhỉ】
Thật ra lúc đưa cho cậu, cô vẫn còn hơi do dự. Dù miếng ngọc đó không đáng bao nhiêu tiền, nhưng nó đã theo cô khá lâu, từng bị rơi rất nhiều lần, ngoài vài vết nứt nhỏ không ảnh hưởng gì thì vẫn kiên cường “sống sót”. Cô thật sự sợ ông chủ với tính khí không tốt lại lỡ tay làm vỡ mất.
【Yên tâm đi, miếng ngọc đó còn cứng hơn cả mạng cô, không ngoài ý muốn thì chắc còn tiễn cô về nơi an nghỉ được】
Hứa Nặc bật cười: 【Cảm ơn lời chúc “tốt đẹp”】
Với người mắc bệnh nan y mà nói, câu đó quả thật cũng coi như lời chúc phúc rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play