Mặc dù Hứa Nặc nói không cần, nhưng sau khi bàn chuyện làm ăn xong, Sở Giang Quy vẫn tới.
Anh để trợ lý về trước, còn mình thì lái xe đến đón Hứa Nặc.
“Đồ nhiều thế này.”
Hứa Nặc không khách sáo, đưa thẳng thùng đồ cho Sở Giang Quy rồi tự mình thở hắt ra một hơi.
“Đồ của em vốn không nhiều, hầu hết là quà đồng nghiệp tặng khi biết em nghỉ việc thôi.”
Thể lực của cô đã khá hơn trước rất nhiều, dạo gần đây còn mập lên chút, không còn gầy gò như tờ giấy nữa, trông thần sắc cũng tốt hơn hẳn.
“Đi chỗ Vân Hạ à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT