Mọi người: “………”
Câu nói này, sao nghe quen quá vậy.
Phong Hoán Triều cúi xuống nhìn chiếc nhẫn được Hứa Nặc rút ra từ túi áo khoác mà trước đó cô lấy từ người anh.
Anh cũng từ chối.
Bởi vì hôn ước phải do anh cầu.
Rồi ánh mắt anh từ từ liếc sang phía bên kia, nơi thứ gì đó đang vùng vẫy nhưng đầu lại kẹt chặt.
“Ông nội em vẫn chưa ra à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play