Anh lập tức gọi người đổi xe thật nhanh, cũng may cả hai khởi hành sớm, cho dù giữa đường bị chậm trễ không ít thời gian thì cuối cùng vẫn không muộn.
Cuối cùng, chính Phong Hoán Triều tự tay đưa cô đi, cứ như chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác của Hứa Nặc. Ngay khoảnh khắc cô bước vào cổng trường, anh còn đưa cho cô một hộp cơm, bên trong là bữa trưa của Hứa Nặc.
Dù sao thì để tiết kiệm tiền, bữa ăn của cô chắc chắn chỉ là cơm trắng và ít rau rẻ nhất trong căn-tin.
Nghĩ đến điều này, Hứa Nặc lại không nhịn được mà cảm khái một phen.
【Vậy rốt cuộc tại sao anh ngực bự lại đối xử tốt với mình như thế này? Một đứa con gái chẳng có chút giá trị gì… Chẳng lẽ là có quen biết với mẹ ruột của cơ thể này? Hay là người thân bên kia?】
Dù sao thì anh cũng đã có vị hôn thê, bên cạnh lại có một đứa trẻ lớn thế này, nếu để cô gái kia nghe thấy, có khi sẽ thấy chán ghét anh ngực bự mất.
Hứa Nặc nghĩ mãi cũng không hiểu nổi, xách hộp cơm đi vào cổng trường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play