Hứa Nặc vốn dĩ chưa bao giờ lãng phí đồ ăn, nhưng đồ Phong Hoán Triều mang đến quá nhiều, cô thật sự ăn không hết.
Đang nghĩ có nên mang về hay không, nhưng nhà lại không có tủ lạnh, vứt đi thì lại tiếc, khiến Hứa Nặc đang rầu rĩ thì bỗng có một bàn tay đưa tới, lấy hết phần cô ăn dở đi, chẳng hề ghét bỏ chút nào, còn nhét hết vào miệng mình.
Hứa Nặc ngây ra nhìn hắn, rồi đứng bật dậy, ngơ ngác gãi đầu:
“Em đi lấy nước nóng.”
Phong Hoán Triều vừa nhai đồ ăn, vừa nhìn bóng dáng cô vội vàng chạy đi, còn chưa kịp nuốt xuống thì đã nghe thấy cô lẩm bẩm.
【Nếu như anh ấy là ba mình thì tốt biết mấy】
Phong Hoán Triều: …
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT