“Thật ra…”
“Em… tới tháng rồi.”
Hứa Nặc theo bản năng lùi lại một bước, nhưng trên mặt lại không hề có chút chột dạ nào, thoạt nhìn chẳng khác gì một kẻ nói dối đầy tự nhiên.
Phong Hoán Triều chống tay lên bàn bên cạnh, đầu ngón tay chậm rãi gõ nhịp. Âm thanh rất khẽ, tiết tấu cũng không gấp gáp, vậy mà Hứa Nặc lại bất giác thấy hoảng loạn.
Đang cân nhắc có nên đổi lý do khác hay không thì phía đối diện đã giáng xuống một đòn chí mạng.
“Em vào ICU là vì tới tháng?”
Xong đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT