Canh cánh nhớ đến thân thể của Hứa Nặc, cuối cùng Phong Hoán Triều vẫn chẳng “kể” được thành chuyện.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Nặc bị chuông báo thức làm ồn đến mức tỉnh giấc, vùi đầu vào gối, lầm bầm:
“Phong Hoán Triều… giúp em tắt… báo thức với…”
Bên cạnh lại chẳng có động tĩnh gì.
Cô bực bội giật tóc, ngẩng đầu nhìn, mới thấy bên cạnh đã chẳng còn ai, chăn gối sớm lạnh ngắt.
Hứa Nặc đành tự mình tắt cái điện thoại đang reo ầm ĩ.
Chế độ ngủ cùng lúc tắt theo báo thức, một loạt tin nhắn bật ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play