“Phong Hoán Triều…”
Tựa vào bồn cầu nôn sạch hết đồ ăn khuya, Hứa Nặc khẽ gọi một tiếng.
Phong Hoán Triều đưa cốc nước đến bên miệng cô, đợi cô súc xong thì lau miệng cho, sau đó bế cô lên.
Hứa Nặc dựa vào ngực anh, đưa tay sờ hai bên bụng, nhìn qua lại chẳng thấy vui vẻ như thường ngày, mà ỉu xìu hẳn.
Thấy anh đặt mình xuống rồi cầm điện thoại, xoay người như định gọi bác sĩ, Hứa Nặc lập tức đoán ra, vội bò dậy, lấy đà nhảy phốc lên lưng anh, giật chiếc máy trợ thính bên tai anh xuống.
Không có máy trợ thính thì chẳng thể gọi điện được nữa.
Phong Hoán Triều kéo cô xuống, mặt đầy khó chịu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play