Hứa Nặc đứng ở cửa nhà vệ sinh công cộng, đã khá muộn, mùa đông ban ngày vốn đã ngắn, ánh đèn đường bên phố giờ đã sáng lên.
Theo nhắc nhở của hệ thống, cô vẫn nhớ bản thân vốn định tiện tay đưa Phong Thời bị thương đi đón Hứa Du, nhưng giữa chừng bất ngờ kích hoạt nhiệm vụ, nên chỉ có thể nhờ Phong Thời đi thay mình.
【Mới vừa trở về từ thế giới nhiệm vụ, đầu óc gần như tê liệt】
Ví dụ bây giờ, đầu cô hoàn toàn rối loạn, trong tay cầm điện thoại, đang phân vân là gọi cho Phong Hoán Triều trước hay đợi hai đứa trẻ quay về rồi hẵng gọi.
Hệ thống:【Thừa nhận đi, là cô nhớ anh ấy rồi】
Hứa Nặc ngồi xổm bên đường, chống tay lên đầu: “Ừ ừ ừ, tôi nhớ anh ấy mà.”
Nhớ người tình là chuyện bình thường, có gì phải xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT